VIỆT- NAM THẾ KỶ 21


Join the forum, it's quick and easy

VIỆT- NAM THẾ KỶ 21
VIỆT- NAM THẾ KỶ 21
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» Cô Hàng Xóm ...Thi si Nguyễn Bính
Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) EmptySun Apr 05, 2020 12:42 pm by NguyenThanhHai

» Trận Chiến Vô Hình
Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) EmptySat Apr 04, 2020 1:14 pm by VietTien

» Thông cáo quan trọng
Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) EmptySat Apr 04, 2020 12:28 pm by VietTien

» TIẾNG SÚNG ĐOÀN VĂN VƯƠN: NGỌN LỬA MOHAMED BOUAZIZI?
Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) EmptySat Feb 11, 2012 1:23 am by Áo Tră'ng

» Việt Nam 'thuộc nhóm rủi ro chính trị’
Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) EmptyFri Feb 10, 2012 11:41 pm by Hoaihuong

» Hà Nội: Truyền Đơn Tuổi Trẻ Yêu Nước xuất hiện
Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) EmptyFri Feb 10, 2012 6:49 pm by Hoaihuong

» Iran nghiên cứu tên lửa 10.000km để tấn công Mỹ"
Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) EmptyFri Feb 10, 2012 5:29 pm by Hoaihuong

» Singapore cảnh báo Mỹ chớ nên dùng giọng điệu bài Trung Quốc
Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) EmptyFri Feb 10, 2012 5:27 pm by Hoaihuong

» Tấn công Iran là “tự sát” với Mỹ
Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) EmptyFri Feb 10, 2012 5:25 pm by Hoaihuong

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar

TIẾNG SÚNG ĐOÀN VĂN VƯƠN: NGỌN LỬA MOHAMED BOUAZIZI?

Sat Feb 11, 2012 1:23 am by Áo Tră'ng

Như chúng ta đã biết, cuộc Cách Mạng Hoa Lài đã bùng nổ tại Tunisia và sau đó kéo theo các cuộc cách mạng Mùa Xuân Ả Rập là sụp đổ ngai vàng của nhiều …

[ Full reading ]

Comments: 0

Tấn công Iran là “tự sát” với Mỹ

Fri Feb 10, 2012 5:25 pm by Hoaihuong

Một vụ tấn công nhằm vào Iran có thể là “một vụ tự sát” đối với Mỹ và làm bùng phát các hành động trả đũa từ Cộng hoà Hồi giáo, Đại sứ Iran …

[ Full reading ]

Comments: 0

Việt Nam là xứ tự do nhứt thế giới ???????

Tue Jan 10, 2012 10:47 pm by Hoaihuong

Một số người sống ở nước ngoài than phiền, thậm chí chỉ trích VN chưa được tự do lắm. Tui nghe như vậy riết, rồi giống như bị nhồi sọ, đâm ra tin …

[ Full reading ]

Comments: 0

Năm con rồng, Trung Quốc đi tìm một làn gió mới

Fri Jan 06, 2012 4:13 am by Áo Tră'ng

Nhật báo cộng sản L’Humanité trong bài điều tra mang tựa đề « Năm con rồng, Trung Quốc đi tìm một làn gió mới » đã nhận xét, được trông cậy sẽ góp …

[ Full reading ]

Comments: 0

Đâu là YẾU HUYỆT của TC ?

Thu Dec 22, 2011 9:20 pm by Hoaihuong

Trong thập-niên qua, kinh-tế của TC, không ai dám nói rằng không tăng-trửong. Về quân-sự, phải nói là gia-tăng chóng mặt, uy-hiếp đến các nứoc Đông-Á/TBD, …

[ Full reading ]

Comments: 0

Trung Quốc đóng vai trò gì trong chính quyền Khmer Đỏ?

Thu Dec 22, 2011 8:57 pm by Hoaihuong

Trong khi những phiên toà của những cựu lãnh đạo cao cấp Khmer Đỏ đang tiếp diễn, những tranh luận đang căng thẳng về việc giới lãnh đạo Trung Quốc đã …

[ Full reading ]

Comments: 0

Hãy Bảo Vệ Việt Nam Hôm Nay Cho Mai Sau

Thu Dec 22, 2011 8:41 pm by Hoaihuong

Tôi là một người mẹ. Và giống như đối với tất cả những người cha người mẹ trên thế giới, điều quan trọng nhất với tôi là sức khỏe và tương lai …

[ Full reading ]

Comments: 0

CHIẾN DỊCH QUỐC TẾ HÓA CHỐNG XÂM LĂNG KINH TẾ TQ

Sun Oct 09, 2011 7:51 pm by Hoaihuong

Từ tháng 6 và tháng 7 vừa rồi, Quốc nội cũng như Hải ngoại có những cuộc Biểu tình chống xâm lăng của Trung quốc đối với Việt Nam về Biển / Hải đảo …

[ Full reading ]

Comments: 0

Hoa Kỳ Quyết Định Để Cho Miền Bắc Xâm Lăng Miền Nam_

Sun Oct 09, 2011 1:14 am by Hoaihuong

Người Tàu có một câu châm ngôn:
Thất trận rồi người ta mới đếm xác chết và mới đi tìm người trách nhiệm.”
Phản ứng của người dân, thường hay …

[ Full reading ]

Comments: 0

Cần Vạch Lằn Ranh Mới: Người Yêu Nước vs. Kẻ Phản Bội Tổ Quốc Việt:

Fri Oct 07, 2011 11:59 pm by Hoaihuong

Làn ranh Quốc Cộng là một làn ranh hết sức rõ ràng. Tại sao lại đòi bỏ đi để đưa ra một làn ranh Ngườu yêu nước và Kẻ Phản Bội ?
Các qúy vị có …

[ Full reading ]

Comments: 0

Diễn Đàn : Vietnamtheky21’blog

Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân )

Go down

Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) Empty Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân )

Bài gửi by NguyenThanhHai Thu Feb 25, 2010 5:59 pm



Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) Clip_image001 Ông Trương Tử Anh là
người sáng lập và lãnh đạo Đại Việt Quốc Dân Đảng, đồng thời cũng là người
khai sáng ra Chủ Thuyết Dân Tộc Sinh Tồn làm kim chỉ nam cho công cuộc tranh
đấu.

Ông tên thật là Trương Tử
Anh, tên lúc sơ sinh là Trương
Khán, bí danh là Phương, thường được gọi là Anh Cả Phương
.Ông
sinh năm 1914 (Giáp Dần), là con đầu trong một gia đình có mười người con.
Thân phụ là cụ Trương Bội
Hoàng; thân mẫu là cụ bà Nguyễn Thị Miêng. Chánh quán ở thôn Mỹ Thạnh
(Trung), xã Hòa Phong, quận Tuy Hòa (Hiếu Xương), tỉnh Phú Yên.Chịu ảnh hưởng
của truyền thống gia đình, Ông tham gia hoạt động cách mạng từ lúc còn niên
thiếu ở quê nhà. Năm 1934, Ông
ra Hà Nội tiếp tục việc học và cũng để nghiên cứu thêm về
các triết thuyết, vác chủ nghĩa chính tri.. Trong các tiểu luận viết từ năm
1935, Ông khẳng định: "Những triết thuyết, những chủ nghĩa chính trị
đương thời đều không thích hợp với dân tộc Việt Nam và đều có sai lầm".
Ngày 10 tháng 12 năm 1938, Ông công bố một hệ thống tư tưởng về triết học
và chính trị, đó là Chủ Nghĩa Dân Tộc Sinh Tồn.Năm 1939, Ông tuyên bố bản
Tuyên Ngôn thành lập Đại Việt Quốc Dân Đảng, và được toàn thể các sáng lập viên
suy cử làm Đảng Trưởng. Đại Việt Quốc Dân Đảng, chọn Chủ Nghĩa Dân Tộc Sinh
Tồn làm nền tảng lý thuyết cho công cuộc đấu tranh cách mạng
.Dưới sự lãnh
đạo của nhà cách mạng trẻ tuổi Trương
Tử Anh, trong thời gian ngắn, Đại Việt Quốc Dân Đảng đã xây
dựng các cơ sở Đảng ở khắp ba kỳ (Bắc, Trung, Nam) và cả Ai Lao, Cao Miên.Trong thời
gian này, Ông bị nhà cầm quyền của thực dân Pháp bắt giữ hai lần, và lần giam
thứ hai đã được lực lượng chìm của Đảng giải thoát.
Năm 1944, Ông phái hai Đảng viên cao cấp phối hợp cùng các lãnh tụ Đại Việt
Quốc Xã Nguyễn Xuân Tiếu, Đại Việt Duy Dân Lý Đông A và Đại Việt Dân Chính
Nguyễn Tường Tam thành lập một mặt trận duy nhất là Đại Việt Quóc Gia Liên
Minh.Tháng 10 năm 1944, Ông củng cố chiến khu Kép (Bắc Giang), thành lập thêm
chiến khu và trường Võ Bị Lạc Triệu, nằm giữa hai tỉnh Bắc Ninh và Hải Dương.

Tháng 4 năm 1945, Ông chính thức gởi một phái đoàn ngoại giao sang Trung Hoa Dân Quốc, gồm
có Nguyễn Tiến Hỷ, Đặng Vũ Trứ, Phạm Khải Hoàn. Phái đoàn nầy còn có nhiệm vụ
lo việc hợp nhất giữa các đoàn thể cách mạng Việt Nam lưu vong tại Trung Quốc với Đại Việt Quốc
Dân Đảng đang hoạt động trong quốc nội. Cũng trong thời gian nầy, Ông cử
nhiều cán bộ vào miền Nam phối hợp với xứ bộ miền Nam thành lập chiến khu và
bộ đội An Điền.
Tháng 9 năm 1945, Ông đưa ra kế hoạch bốn điểm nhằm chống lại sự gian trá của
Việt Minh Cộng Sản trong việc bầu cử Quốc Hội và thành lập Chính Phủ Liên
Hiệp :1. Phát động phong trào toàn dân bất hợp tác với Việt Minh Cộng Sản.2.
Tách rời Bảo Đại ra khỏi Việt Minh Cộng Sản và vô hiệu hóa Quốc Hội bù nhìn
của chúng.3. Thành lập một Trung
Tâm Chính Trị Hải Ngoại để yểm trợ cho cuộc chiến đấu chống
Thực Dân và Cộng Sản ở quốc nội.4. Củng cố các chiến khu, tăng cường khối
Quốc Dân Quân, mở rộng địa bàn hoạt động.Tháng 10 năm 1945, Ông kết hợp các
đoàn thể cách mạng Quốc Gia thành lập Mặt Trận Quốc Dân Đảng. Ông được bầu
giữ chức Chủ vụ Tịch, lãnh tụ Vũ Hồng Khanh giữ chức vụ Tổng Thơ Ký, lãnh tụ
Nguyễn Tường Tam giữ chức vụ Bí Thư Trưởng. Cùng thời gian này, Ông biệt phái
Đồng chí Nguyễn Tôn Hoàn
trở về Nam với nhiệm vụ tách rời các lực lượng cách mạng Quốc Gia ra khỏi Mặt
Trận Việt Minh, đồng thời cử Tướng Phạm Cao Hùng tăng cường cho Quân Ủy Miền Nam.

Tháng 12 năm 1945, Ông thành lập trường Lục Quân Yên Bái (Chapa- Yên Bái),
chiến khu Di Linh ở Thanh Hóa
và quy tụ các lực lượng quân sự của các
đảng phái Quốc Gia chống Cộng thành lập quân đội của Mặt Trận Quốc Dân Đảng,
tức là Quốc Dân Quân.Sau khi gởi phái đoàn ra hải ngoại (hạ bán niên năm
1946) để thành lập Trung
Tâm Chính Trị Hải Ngoại, Ông vẫn bí mật hoạt động tại Hà
Nội, điều khiển các cơ sở Đảng chiến đấu chống Cộng Sản và Thực Dân, cho
đến khi quân đội Pháp tấn công Hà Nội (ngày 19 tháng 12 năm 1946) thì ông bị
mất tích.





Tuyên cáo quốc dân


Quốc dân Đại Việt,

Bốn nghìn năm lịch sử, bốn nghìn năm văn hiến, giống Lạc Hồng vẫn tự hào là
hùng mạnh.

Xét qua lịch sử quá khứ thì trong cỏi Á Đông này (trừ Trung Hoa ra) không có một
nước nào mà quốc thể vẻ vang bằng nước ta, vì dân tộc ta có một nền văn hóa tối
cổ, một quốc hồn mạnh mẽ, nên đã tạo biết bao trang sử hiển hách. Nhân tài tuấn
kiệt đời nào cũng có. Chính sách chính trị đời Trần, phương lược kinh tế nhà
Hồ, văn tài Nguyễn Du, học thuật Chu-An đều lưu lại hậu thế một đặc điểm. Đối
với các trận diệt Minh bình Thanh, bại Nguyên thì những võ công oai hùng nhất
lịch sử loài người cũng không hơn nổi.

Quân Mông Cổ vô cùng dũng mãnh, khắp Âu Á hai châu đều khét tiếng khiếp uy : vó
ngựa sắt của họ lướt đến đâu cỏ cây đều chết sạch ; hết thành quách nọ đến hào
lũy kia đều san thành bình địa. Thế mà hai phen cất đại quân sang Đại-Việt, hai
phen đều bị đánh tan tành, không còn một manh giáp. Rút cục phải ôm hờn bại
nhục trốn về bên kia quan ải.

Vẻ vang thay một dân tộc cỏn con sinh tử trên một giải đất hẹp hòi mà đã bao
lần bại nổi một nước dân số đông nhất hoàn cầu để giữ nguyên bờ cỏi, lại còn
thừa sức thực hành Nam tiến rất vĩ đại, rồi chuyển sang Tây tiến. Nào tiêu diệt
Chiêm-Thành, nào thôn tính Chân-Lạp, áp đảo Mên Lào, lung lạc Xiêm-La, Diến
Điện, để mở một con đường sống cho nòi giống muôn đời về sau. Sự bành trướng
của dân tộc ta thật vô cùng mãnh liệt. Trong lúc độc-lập lẫy lừng, cũng như
trong khi bị cái ách đô hộ bạo tàn của người khác giống, vẫn luôn luôn tiến
tiển không ngừng, không một sức mạnh nào ngăn cản nổi, không một dân tộc nào
sánh tầy.

Những cảnh vinh nhục nối tiếp nhau biến hiện trên giải đất Đại-Việt này đã hun
đúc dân ta thành một dân tộc già dặn bền bỉ, đủ sức đối chọi với mọi cảnh ngộ.
Lúc hưng thịnh thì lên cao tuyệt vời mà lúc suy vi vẫn giữ nguyên được cái bản
sắc đặc biệt để chờ khi quật khởi lại càng hùng mạnh hơn xưa.

Những thành tích vẻ vang trong lịch sử tiến hóa của dân ta đã chứng rằng dân ta
có đủ các đức tính và năng lực để trở nên một dân tộc rất mực hùng cường trên
thế giới.

Nhưng rủi thay trên đường tiến hóa, dân ta còn phải trải qua một cảnh điêu tàn
nữa.

Vào cuối thế kỷ XIX, làn sóng Tây phương ào ạt tràn sang Đông Á ngày càng dữ
dội. Người tây phương đòi thông thương giao dịch, bắt mộ phu ; xây, khai hải
cảng rồi tranh chiếm đất đai để cướp lấy thị trường cùng nguyên liệu. Cuộc sống
đang yên ổn thái bình bỗng biến thành trường tranh đua cướp dựt của quân đi xâm
lăng. Hầu hết các nước Đông Phương lần lượt dắt díu nhau đắm chìm trong vòng nô
lệ, và sức người không địch nổi vũ khí tối tân. Nước ta cũng chung một số phận
với các nước xấu số ấy.

Già nửa thế kỷ ở dưới quyền thống trị của Đế quốc Pháp, nước ta bị coi là
một kho nguyên liệu, một thị trường tiêu thụ và một lò nhân công rẻ tiền.

Họ vơ vét sạch các nguồn lợi, lại giam hãm dân tộc ta trong vòng lạc hậu về văn
minh, kỷ nghệ. Đến như nghề nông là căn bản của nền kinh tế quốc gia cũng hết
đường phát triển. Trình độ sinh hoạt của dân ta vì thế mà càng ngày càng thấp
kém. Họ lại đầu độc nhân tâm và bại hoại phong hóa, chia rẽ Bắc Nam để dễ bề
cai trị. Dùng lợi lộc để mua chuộc hạng người ti tiện tham lam để đêm ngày rình
mò săn đón, gây nên trong nước cái không khí rất đê hèn là do thám và nghi kị
lẫn nhau. Các bậc anh tài có khí phách hào hùng chỉ vì không chịu khuất mà bị
tàn sát hay bị đầy ải điêu linh, còn bọn gian tà, bán nước cầu vinh, không còn
biết liêm sỉ là gì, lấy sự chui luồn nịnh hót làm phương kế tiến thân, quay lại
giết hại đồng bào, thì tha hồ múa mép dương oai, ngất ngưởng ở nơi cao quí nhất
trên bậc thang xã hội.

Đế quốc Pháp lại chiếm giữ độc quyền giáo dục và thu vào trong tay tất cả các
cơ quan ngôn luận trọng yếu để cầm hãm dân trí và chỉ chuyên luyện nên một hạng
trí thức nô lệ để bề sai khiến. Óc tự cường đã bị gột sạch, một niềm xu phụ
người ngoài, trở lại tự mình trách mình, coi sự làm toi mọi cho người là việc
dĩ nhiên, không cần biết hổ nhục là gì nữa, cúi đầu cam phận nô tỳ, chỉ trực
tranh nhau lấy địa vị một tên đầy tớ cao lương.

Cái kết quả của mấy mươi năm Pháp thuộc là tài nguyên kiệt quệ, kinh tế điêu
tàn, phong hóa suy đồi, tinh thần nô lệ hóa.

Cứ như tình thế đó thì dù về phương tiện dân sinh hay dân trí, dân tộc ta đều
lâm vào quảng đường cùng. Nếu ta chẳng sớm tỉnh ngộ tìm lối thoát ra thì
cái họa diệt vong cũng không còn xa là mấy.

"Tuồng thiên diên " chẳng từ một ai. Dấu xe đổ của Chiêm-Thành và
Chân-Lạp đã bầy ra đó, ta nên lấy làm gương.


Nước Đại-Việt ta muốn trở nên anh hùng mạnh, chiếm một địa vị sáng láng dưới
ánh mặt trời và xứng đáng với những thiên tính sẵn có của dân ta, thì phải mau
giải quyết hai vấn đề thiết yếu :

Giải phóng quốc gia,
Cải tạo xã hội.


Đối với việc giải phóng quốc gia, chúng ta không thể tin tưởng một cách mê
muội là có một dân tộc nào vì lòng vị tha, vì chủ nghĩa cao thượng mà hy sinh
xương máu của nòi giống họ để mang sự độc lập giao trả cho ta.


Chúng ta phải nhận thức rằng trên lập trường quốc tế, giữa các quốc gia chỉ có
quyền và lợi mà thôi. Mọi hành động của nước này đối với nước khác không ngoài
mục đích ấy.

Quốc dân phải hiểu rõ rằng: Lấy lại nền độc lập của non sông Đại-Việt là bổn
phận thiêng liêng của người Việt. Chỉ có ta mới thực sự vì sự sống còn, vì hạnh
phúc của ta mà thôi. Ỷ lại vào người, tin ở người là dắt nhau vào con đường
diệt vong.

Hiện thời thế lực của thực dân Pháp chưa bị tiêu diệt hẳn. Ta phải gấp gây lấy
một thực lực mạnh mẽ để diệt trừ những kế hoạch của kẻ còn nuôi dã tâm xâm
lược, và để làm hậu thuẫn cho mọi chính sách ngoại giao.

Thực lực ấy mới chính là then chốt cho công cuộc giải phóng quốc gia và là sự
bảo đảm chắc chắn cho nền độc lập của Tổ-Quốc.

Sau việc giải phóng quốc gia, vấn đề cải tạo xã hội là quan trọng nhất. Tình
thế xã hội hiện nay, trăm phần nguy kịch, cho nên công cuộc cải tạo thật là rối
ren phiền toái. Chúng ta vừa phải tránh cái hại của chế độ tư bản, tự do cạnh
tranh và hỗn loạn sản xuất, nó là cái ung nhọt đã gây ra bao nhiêu tệ bệnh ở xã
hội đại tư bản tây phương, vừa phải mau đạt tới trình độ văn minh kỹ nghệ thế
giới, đồng thời lại phải kiến thiết về mặt tinh thần.

Chúng ta lại phải thừa cơ hội các nước đương bị kiệt quệ vì nạn binh lửa mà
kiến quốc cho thật mau lẹ. Đến khi vết thương của các cường quốc giao tranh đã
lành rồi, nước ta đã có cơ sở vững vàng, không một dân tộc nào dám manh tâm
chiếm đoạt nữa.

Sự thi hành một chương trình rất to tát trong một thời gian ngắn bắt buộc chúng
ta phải nhận rằng: "Cần phải có một chính phủ thật mạnh đủ uy quyền định
đoạt, hành động rất nhanh chóng và kín đáo, có đủ sức đánh tan tất cả các trở
lực ở bên trong trổi lên hay ở bên ngoài đưa đến".

Vì các lẽ ấy, chúng ta phải đi đến một chính phủ đặc biệt sáng suốt đặt dưới
quyền của một chính đảng quốc dân cách mệnh, gồm những phần tử có công tâm chân
chính của dân tộc Đại-Việt ngày nay.

Muốn thực hành triệt để công cuộc giải phóng quốc gia và cải tạo xã hội, chúng
ta cần phải có một chính đảng thuần túy quốc gia để thống nhất các lực lượng ái
quốc chân chính và đủ sức lãnh đạo quốc dân trong mọi sự đấu tranh.

Chính đảng lý tưởng ấy đã xuất hiện. Mấy loạt súng thần công đại bác đầu tiên
của người Nhật Nhĩ Man làm chuyển động biên thùy Đức Ba hòa nhịp với tiếng còi
đồng lanh lảnh thúc quân (9-1939) là cái hiệu báo trước cho người năm châu biết
rằng trận thế giới đại chiến đả mở màn, và cũng là cái hiệu báo cho tất cả
người Việt biết rằng trên giải đất Đông Dương vừa xuất hiện một chính đảng mà
chính đảng này sẽ cầm vững vận mệnh tương lai của quốc gia Đại-Việt.

Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) Clip_image001Chính đảng này mệnh danh là: Đại - Việt
Quốc Dân Đảng.


Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) Clip_image001Hai tiếng Đại-Việt nêu cao cái ý chí tự cường
tự lập và cái hùng khí
muốn cho quốc gia mạnh lên và phồn thịnh mãi mãi.

Ông Trương Tử Anh ( Bản Tuyên Cáo Quốc Dân ) Clip_image001Ba chữ Quốc Dân Đảng tỏ rằng Đảng này không
phải của riêng giới nào,
mà là của toàn thể dân tộc.

Mục đích của Đại-Việt Quốc Dân Đảng là tập họp tất cả các phần tử ưu tú khắp
các giới trong nước, lập nên một sức mạnh hùng hậu. Sức mạnh ấy sẵn sàng đánh
đổ thế lực của bất cứ cường quốc nào manh tâm xâm chiếm đất đai Đại-Việt, để
thực hiện nền độc lập hoàn toàn và vì hạnh phúc chung của toàn dân mà xây dựng
nên một quốc gia giàu mạnh. Về phương diện bang giao, Đại-Việt Quốc Dân Đảng
thành tâm giao hảo với những nước nào giúp đở đảng thực hiện mục đích trên và
sẽ coi là kẻ thù bất động đái thiên nước nào có hành động trái ngược lại.

Quốc Dân Đại Việt!

- Hãy tin ở tiền đồ rạng rở của Giang sơn!
- Hãy đoàn kết theo một mệnh lệnh duy nhất!
- Hãy tụ tập dưới bóng cờ của Đại-Việt Quốc Dân Đảng, một chính đãng
thuần túy quốc gia:
. có chủ trương chính đáng,
. có người chỉ huy sáng suốt,
. có căn bản vững chắc ở khắp giải đất Đông Dương này.

Quốc Dân Đại Việt!

Lúc này là lúc phải đoàn kết chặt chẽ, phải chiến đấu hăng hái. Chiến đấu cho
đến bao giờ cảnh tượng hoàn toàn độc lập xuất hiện trên giang sơn Hồng Lạc.

Quốc Dân Đại-Việt!

Hãy đánh đổ bất cứ cường quốc nào chủ trương xâm chiếm đất đai Tổ-Quốc.

Dân tộc Đại-Việt vạn tuế!

Đại-Việt Quốc Dân Đảng vạn tuế !









Phần thứ hai .


Dân Tộc Sinh tồn chủ nghĩa. ( Lược giải đại ý )






Muốn tránh các sai lầm trong lúc hành động, cần phải nêu lên một chủ
nghĩa làm tiêu chuẩn cho nền lý thuyết của Đảng, làm nơi trung tâm hấp lực cho
đảng viên xa gần cố kết nhau lại và làm kim chỉ nam cho mọi công cuộc kiến
thiết sau này.

Vấn đề Sinh Tồn là trung tâm điểm của lịch sử.

Mục đích thiêng liêng của mọi sự hành động của loài người từ xưa tới nay là
mưu sự sinh tồn cho mình.


Một cá nhân làm việc cặm cụi suốt ngày thâu đêm cũng vì mưu sự sinh tồn cho
mình. Một chủng tộc kể từ thời kỳ tiền sử cho đến ngày nay, nào là phá rừng xẻ
núi, cầy cấy chăn ‘’ "Tranh đấu lấy sự sống còn chung cho họ và cho con
cháu họ".

Cũng vì sự sinh tồn mà Hán diệt Miêu, Đại-Việt diệt Chiêm Thành, La Mã phá Carthage, người giống
trắng đuổi người giống đỏ.

Xem thế thì đủ biết rằng vấn đề sinh tồn là trung tâm điểm cho vấn đề xã hội,
chính trị, kinh tế và mọi cuộc biến cải trong lịch sử.

Quốc tế chủ nghĩa không thể giải quyết được vấn đề sinh tồn.

Muốn giải quyết vấn đề sinh tồn, chúng ta không thể chủ trương thực hành quốc
tế chủ nghĩa được. Chủ trương như thế thì bao giờ cũng vẫn hoàn toàn là ảo
tưởng. Xét về phương diện tâm lý, chủ nghĩa quốc tế không thích hợp với những
bản năng cội gốc của loài người, mà về mặt thực tế lại càng không có lý do tồn
tại.

Trải bao nhiêu cuộc biến đổi và cách mệnh, loài người vẫn là loài người, không
hề trở nên thành Thánh hay Phật chỉ có những tính hay, cũng chẳng hóa nên cầm
thú chỉ có tính dở. Ta thấy tính hay và tính dở lẫn lộn nhau. Bên cạnh tinh
thần vô tư đã nấp sẵn lòng vị kỷ và cùng nhau tồn tại mãi mãi. Cái kia lại là
lý do tồn tại của cái nọ. Cho nên về phương diện tâm lý, thì bản năng sinh tồn
và ý thức đồng loại sẵn có trong thâm tâm mỗi người khi mới ra đời và vẫn
nguyên vẹn như từ nghìn xưa. Hai cái ấy là nguyên nhân chính yếu của sự yêu
ghét không đồng đều nhau. Người ta bao giờ cũng có cái khuynh hướng tự nhiên là
yêu quý và tôn trọng hơn những cái khác cái gì mà mình có cảm tưởng là chính
của mình hay gần mình hơn. Sự chênh lệch ngay từ nơi nguyên thủy ấy chính là
cái cớ phát sinh ra bao nhiêu sự chia rẽ trong xã hội loài người. Vì yêu ghét
không đều nhau nên mới sẩy ra sự phân biệt bà con, bạn bè làm người thân kẻ sơ.
Do đó lan rộng mãi thành tinh thần bè phái, tinh thần xứ sở, tinh thần chủng
tộc, tư tưởng quốc gia. Hai cái bản năng trên là bất diệt. Vậy sự hợp nhất nhân
loại luôn luôn gặp trở lực tiềm tàng và rất mãnh liệt.

Gia dĩ tư tưởng người ta bất đồng, mỗi người nghĩ ra một cách, lại thêm lòng vị
kỷ tính thích vinh quang và ham quyền chính. Những cái này đã gây ra bao trận
lưu huyết và chia rẽ người cùng huyết thống, theo một chủ nghĩa, thờ một tôn
giáo ra làm nhiều phái chống lại nhau.

Xưa kia đã có những tôn giáo chiến tranh trên đại lục Âu Châu. Đó là những trận
giao tranh của các người cùng giống, cùng thờ một Đức Chúa, chủ trương một đạo
bác ái. Thử hỏi có gì cảm hóa người ta sâu sắc hơn tôn giáo? Thế mà không thể
ngăn nổi các tín đồ chia rẽ nhau. Ngày nay trong hành môn đệ Mã Khắc Tư cũng
chia rẽ ra làm năm bảy phái. Mỗi phe hùng cứ một phương hay chiếm một vài đoàn
thể dân chúng, rồi chuyên tâm reo rắc sự thù ghét nhau, rồi xung đột liên miên,
rốt cuộc chẳng ai chiếm nổi địa bàn thế giới, mà có chiếm nổi cũng không lấy ai
đủ tín nhiệm đủ tài trí và quyền lực để bình trị và duy trì mãi một nước bao la
thiên địa. Xưa nay các đế quốc to lớn có bao giờ thọ đâu.

Phương chi giống người lại phức tạp, trắng vàng khác sắc, phong tục tập quán
nhất nhất đều khác nhau cả, mà đã ăn sâu vào tim óc con người từ nghìn xưa.
Ngôn ngữ lại bất đồng, một điều hiểu lầm cỏn con cũng có thể gây hành đại họa.
Dù cho cái ma lực thần bí làm thực hiện thế giới đại đồng thì cái khối tạp nham
ấy cũng không tài nào đứng vững được. Một khi ở góc trời xa xăm phát minh ra
một vài tay có hung tài đại lược, mà mang theo cái chí ngang tàng độc lập,
thích sự vinh quang, ưa quyền thống trị, hay có tư tưởng khác thường, những
người này sẽ dùng trăm khôn nghìn khéo của họ, lợi dụng đến triệt để những
nhược điểm của loài người và những cái không đồng kể trên để thu phục người
đồng chủng hay đồng tư tưởng và thực hành ý muốn. Khi ấy ta sẽ thấy nhóm lên
quanh họ một số người càng ngày càng bành trướng ra. Trước hết là người trong
bà con thân thích, rồi đến người cùng nước cùng nòi, cái quốc gia hỗn tạp này
tất đi đến chỗ tan rã làm năm bảy mảnh. Lịch sử loài người chưa bao giờ cho
chúng ta trông thấy hiện ra trong chốc lát cái cảnh tượng toàn thể nhân loại
đều biết nghe theo một khẩu hiệu và ăn ở hòa hiếu với nhau. Thế thì ngày nay
chúng ta dùng phương pháp gì để đi đến kết quả đó. Ôi! giấc mộng đại đồng vẫn
hoàn toàn là ảo mộng.

Xét về phương tiện thực tế ta thấy số nhân khẩu trên thế giới càng ngày càng
tăng mà mặt địa cầu không rộng thêm ra tấc nào cả. Các nguyên liệu cũng không
tăng, cái tài chế biến của khoa học chỉ có giới hạn mà lòng nhân dục thì không
bờ bến. Nhân loại sẽ đi đến bước đường cùng, khó lòng tránh khỏi sự xô xát lẫn
nhau.

Nói tóm lại quốc tế chủ nghĩa không thể giải quyết được vấn đề sinh tồn. Vấn đề
này chỉ có thể giải quyết được trong vòng một phạm vi một dân tộc, một quốc gia
hay một châu mà thôi. Vì thế thì những bản năng, những dục vọng kể trên mới có
thể phát xuất ra ngoài để đối đáp với kẻ khác thì tự nhiên bên trong sẽ được
thái bình thịnh trị.

Dân tộc ta phải tự giải quyết lấy vấn đề sinh tồn của mình.

Người nào không tin ở mình là người bỏ đi. Dân tộc nào không tin ở mình là
cái điềm báo trước dân tộc đó sắp mất. Dân tộc ta muốn trở nên phú cường, phải
nuôi lấy đức tự tin, tự cường cho thật hùng hậu. Phải tự mình suy xét cho ra
cái cớ hưng vong vủa mình và tìm phương tự cứu.


Trải qua thời Bắc thuộc dài dằng dặc hơn nghìn năm, kể từ khi Hán Vũ Đế cướp
được nước Nam Việt của nhà Triệu, cho đến đời Ngũ Quý, dân tộc ta phải chịu
biết bao nỗi đau khổ đè nén. Nếu dân tộc ta mất thì mất ngay bấy giờ, vì là
thời kỳ phôi phai, người còn ít, quốc gia chưa thành, văn tự chưa có. Thế mà
rút cục, diệt vong đã không, đồng hóa cũng không. Chẳng những xây nổi nền tự
chủ mà lại còn giữ được cái tính đặc biệt của nòi giống. đồng thời tiêu diệt
nổi các giống cường lân. Ta thử tìm xem nguyên do ở đâu được thế.

Xét cho cùng lẽ, chỉ vì dân ta có tinh thần chủng tộc rất cương kiên ngay từ
thời thái cổ. Cái tinh thần ấy cứ ngày một phấn khởi thêm lên và lan rộng ra
thành tinh thần quốc gia. Đến nhà Lý và nhà Trần lại ra công đào tạo cho tinh
thần quốc gia của dân tộc ta cực kỳ mạnh mẽ, có cái sức kết chặt dân ta thành
một khối; trong có thể ăn ở hòa hảo với nhau, ngoải có thể chống với cường địch
để mở một con đường sống chung. Đọc suốt bộ quốc sử bốn nghìn năm, chúng ta
nhận thấy rằng khi nào tinh thần quốc gia yếu thì nước suy, khi nào tinh thần
ấy mạnh thì nước ta thịnh.

Tinh thần quốc gia là cái nguyên nhân độc nhất bảo tồn dân tộc ta vậy.

Hiện thời vấn đề cấp bách mà chúng ta phải giải quyết ngay là sự giải phóng cho
dân tộc ta cả về mặt hình thức lẫn tinh thần cái ách ngoại tộc đè nén. Muốn đến
đích chúng ta không thể noi theo con đường nào khác là làm cho phát triển đến
cực độ cái tinh thần quốc gia sẵn có rễ sâu cội chắc ở trong thâm tâm mọi
người.

Có tinh thần quốc gia mới cảm thấy người ta sinh ra ở đời phải mang một nghĩa
vụ rất lớn lao đối với đất nước, đối với người chết trước, với kẻ sinh sau. Do
đó, phát xuất ra những gương hy sinh cho tổ quốc vô cùng mãnh liệt.

Tuy nhiên giải phóng dân tộc mới là mở đầu cho một công cuộc lâu dài là mưu sự
sinh tồn trường cửu cho toàn thể giống nòi. Sự sinh tồn mới là cái tuyệt đích
cho chúng ta theo đuổi mà chủ nghĩa Sinh tồn tức là chủ nghĩa xã hội, vì do vấn
đề sinh tồn mà phát sinh ra các vấn đề xã hội.

Nguyên nhân sâu xa của giai cấp xung đột ở các nước kỹ nghệ phát đạt cũng
chỉ vì cuộc xã hội sinh hoạt không được đều hòa, sự sinh tồn của các giai cấp
dưới bị uy hiếp. Ta giải quyết vấn đề sinh tồn chung tức là giải quyết đến căn
nguyên các vấn đề xã hội.

Nhưng chúng ta phản đối tất cả các khuynh hướng siêu quốc giới, không mơ
màng đến những việc không thể làm được. Chúng ta nhìn chung vào thực tế và chỉ
lo toan cho lợi quyền sống còn của dân tộc ta thôi.


Vậy chủ nghĩa của chúng ta là : Dân Tộc Sinh
Tồn Chủ Nghĩa.


Mưu sự sinh tồn cho dân tộc tức là cho quốc dân, ai ai cũng được hưởng phần
hạnh phúc, mà có quyền lợi tất là phải có nghĩa vụ. Toàn thể quốc dân đều phải
làm việc để đạt tới mục đích ấy. Vậy công cuộc kiến quốc sau này phải căn cứ
vào nguyên tắc căn bản là : "Vận dụng hết thảy nhân tài và các nguồn năng
lực tiềm tàng trong dân tộc ta để gây dựng nền hạnh phúc toàn thể". Chẳng
những phải nâng cao trình độ sinh hoạt vật chất lên mà về phương diện tinh thần
và trí tuệ cũng đều phải đưa đến một trình độ tuyệt đích phát triển. Nhưng cứ để
rời rạc, mỗi người hoạt động một cách tùy theo sức lực và ý kiến riêng của từng
cá nhân một hay từng đoàn thể riêng rẽ thì lực lượng tranh đãu sẽ giảm đi
nhiều, lại không liên tục và nhiều khi cùng một giống nòi mà quay trở lại xung
đột lẫn nhau.
Muốn tránh điều bất lợi đó, chúng ta phải : "Hợp nhất quốc dân đặt dưới
quyền thống xuất duy nhất và cực mạnh."




NguyenThanhHai

Tổng số bài gửi : 18
Reputation : 0
Join date : 25/02/2010

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết